Biện Lương, Đông Kinh
Hôm nay đã là mùng mười tháng giêng, vào thời gian này trước đây, cả thành Biện Lương có lẽ là nơi náo nhiệt nhất thiên hạ. Nhưng năm nay lại có sự khác biệt rất lớn, ngay cả yến tiệc tết Nguyên Đán cũng rất đơn giản. Thậm chí ở trên phố, đừng nói đến treo đèn kết hoa, càng không cần nói đến cảnh tượng náo nhiệt, chỉ sợ ngay cả chút không khí vui mừng cũng không có, trái lại giống như một khu hoang tàn vậy.
- Giá – tránh đường, tránh đường.
Một chiếc xe ngựa từ phía tây từ từ lao trên con đường Biện Hà. Nhưng con đường vốn dĩ rất rộng lớn, xem ra hôm nay lại trở nên nhỏ bé khác thường. Hai bên đường toàn là người, tụm năm tụm bảy sưởi ấm cho nhau trong tiết trời gió bắc thổi, rất thê lương.
Những người dân chạy nạn này đều đến từ phía Bắc, rời quê hương, không nơi nương tượng, chỉ có thể ngủ lại bên đường.
Lý Kỳ ngồi trong xe ngựa, nghe thấy tiếng ăn xin bên ngoài mà không dám nhìn ra xem. Thoáng nhìn liếc qua chiếc màn cửa sổ. Lén lút nhìn ra ngoài xe, khiến hắn phải lắc đầu than thở, rồi tự lẩm bẩm một mình:
- Trên đời này thật không công bằng, những kẻ gieo nên tai họa, lại không phải là những kẻ chịu khổ.
Thực ra so với lúc bắt đầu cũng tốt hơn nhiều rồi. Vì những người này là Lý Kỳ âm thầm dẫn tới, hắn đương nhiên phải có chuẩn bị. Hắn từ sớm đã phái người dựng nhà gỗ trên mấy mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295193/chuong-1167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.