Tống Huy Tông cùng một đám đại thần thấy Triệu Lương Tự cũng đã nói như vậy rồi, đương nhiên là hoàn toàn tin tưởng không chút nghi ngờ, thế này thì chưa cần nói đến việc Lý Kỳ không muốn đi, e rằng hắn có đồng ý đi, Tống Huy Tông cũng sẽ không cho hắn đi. Quá nguy hiểm. Nếu chẳng may chọc giận Hoàn Nhan Tông Vọng, vậy thì đúng thật là chết chắc rồi.
Sau khi trải qua một trận thương nghị, không một đại thần nào đồng ý tiến lên trước cả, đều là đùn đẩy sang trái đùn đẩy sang phải, cuối cùng là lựa chọn một Cấp sự trung tên là Lý Nghiệp đi làm việc này.
Tống Huy Tông khẩn trương sai người chuẩn bị một phần hậu lễ, thậm chí còn vụng trộm nói với Lý Nghiệp, giới hạn thấp nhất của Đại Tống là sẵn sàng xưng thần với Kim, ông ta bây giờ chỉ hy vọng có thể tránh được trận bạo nạn này, những thứ khác đều không quan trọng.
Vì thế Lý Nghiệp đành nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy này, nhưng lúc y đồng ý, khóe mắt rưng rưng nước mắt.
Từ đầu đến cuối, trong triều đều không có người nào đề xuất ý kiến cứng rắn, mạnh mẽ một chút, đầu tiên, bọn họ nghĩ đến là chạy trốn, tiếp theo, chính là cầu hòa, đủ thấy Vương Triều Tống một khi gặp phải áp lực nặng nề, bên trong là yếu đuối cỡ nào, đây cũng là thói quen khắm khú trước giờ của Tống triều, đương nhiên, bây giờ càng rõ.
Sau khi hội nghị kết thúc, hầu như các vị đại thần từng người từng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295186/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.