- A ha ha! Bản Nha Nội ngẫu nhiên rút được lá thăm số một.
Cao Nha Nội hai tay chống nạnh, ngửa mặt lên trời phá cười.
Những người còn lại mù mịt, ngơ ngác nhìn Cao Nha Nội. đây --- đây thật là không thể tin nổi! Trong đó người buồn bực nhất không ai khác là Thái Kinh, Lý Kỳ, trạng nguyên đầu tiên nếu đã bị cái tên Cao Nha Nội rút được, vậy thì thật sự đẩy Thái Sư Học Viên vào hố lửa nha.
Lý Kỳ từ mặt đất bò lên, không dám tin nói: - Nha Nội, việc này không thể nói giỡn được đâu đấy.
- Ngươi không tin?
Cao Nha Nội hừ một tiếng, lấy tờ giấy đưa cho cô gái kia, nói: - Đọc to lên.
Cô gái kia vừa thấy, sắc mặt vô cùng do dự.
Cao Nha Nội trừng hai mắt, nói: - Đọc đi!
Cô gái lúc này mới tuyên bố: - Cao --- Cao Nha Nội rút được lá thăm số một.
Toàn bộ sân xôn xao ồn ào!
Thật là người có lòng trồng hoa hoa không nở, người không có lòng cắm càng liễu cũng thành rừng! Tên này rõ ràng là đến giúp vui, nhưng thế nào y lại rút thăm được lá số một, thật sự không có thiên lý!
Tống Huy Tông trong phòng nhìn thấy tất cả, không khỏi cười khổ, nói: - Cái này thật náo nhiệt. Trong giọng nói còn mang hàm ý vui sướng khi thấy người khác gặp họa.
Lý Kỳ không cam lòng, người hắn coi trọng nhất là Hoàng Trạch này, tuy rằng đọc đủ thứ thi thư, nhưng lại không câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295167/chuong-1145-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.