Trong lúc bất tri bất giác, màn đêm đã bao phủ cả đế đô, nhưng hôm nay là mùng một năm mới nha, dân chúng hoàn toàn không quay về nhà khi màn đêm buông xuống. Dòng người trên đường không chỉ không giảm, mà còn dần dần đông lên, khắp nơi giăng đèn kết hoa, tiếng pháo trúc liên tiếp, rất náo nhiệt.
Tướng Quốc Tự hôm nay cũng mở cửa hai mươi bốn giờ, bên trong chật kín người, người lớn dẫn theo trẻ con, trẻ con cầm đèn lồng, phụ nữ thì tụ thành từng nhóm, cười nói không dứt, thiếu nữ che mặt bằng lụa mỏng, hết nhìn đông lại nhìn tây, nét vui vẻ hòa thuận lặng lẽ hiện lên trong lúc vô tình.Ánh trăng khuyết treo trên bầu trời dường như cũng bị cuốn hút bởi vui vẻ này, cứ lặng lẽ di chuyển sang bên này.
Ở góc đông bắc tạm thời dựng lên một khu rạp, từng nhóm binh lính sừng sững bất động đứng đó, trường thương trong tay tỏa ra ánh hàn quang cảnh cáo, dân chúng chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn ngắm, không thể đến gần, có thể nói là đề phòng nghiêm mật.
Trong ngõa xá không còn chỗ ngồi, náo nhiệt cực kỳ. Không chỉ như vậy, những người ngồi trong đó ai ai cũng là đạt quan quý nhân, chiếc bàn lớn chính giữa kia dễ thấy nhất, bởi vì có một người đàn ông mặc long bào ngồi ở đó.
Phía trước Tống Huy Tông không xa là một sân khấu tạm thời được xây bằng gỗ, bởi vì phía trước được che lại kín kẽ cẩn thận bằng một tấm màn che cực lớn, chonên mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295095/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.