Còn 90% sự nỗ lực trước đây của Lý Kỳ đều là để đón cái năm này, nhưng khi nó thật sự sắp đến, hắn lại cảm thấy có chút gì đó thảng thốt, không biết phải làm sao, luôn cảm thấy thời gian dành cho mình quá ít.
- Ngươi đang nghĩ gì vậy?
Đột nhiên, sau lưng hắn chợt vang lên một giọng nói nhè nhẹ êm tai.
Lý Kỳ ngẩn người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Tần phu nhân khoác trên mình tấm áo choàng màu xanh đang đứng phía sau hắn, nhìn nàng ăn mặc như chuẩn bị đi ra ngoài vậy, đoạn cười nói:
- Không nghĩ gì cả. Phu nhân, ngươi định ra ngoài à?Tần phu nhân gật đầu nói:
- Ta vừa từ Túy Tiên Cư về, chỗ đó thật náo nhiệt, lát nữa ta sẽ về nhà gia mẫu. Thế còn ngươi, ngươi không tới Bạch phủ sao?
Lý Kỳ lắc đầu nói:
- Ta lát nữa phải đi ngủ, Hồng Nô nói ở đây yên tĩnh, bảo ta tới đây nghỉ ngơi.
Tần phu nhân ngây người lại, rồi lập tức hiểu ra vấn đề, nói:
- Đúng rồi, ngươi tối nay còn phải chuẩn bị cho bữa tiệc đón Tết ngày mai nữa nhỉ.
Lý Kỳ vừa cười vừa gật đầu, hắn luôn rất kỉ luật, lúc nào nên nghỉ ngơi là hắn nhất định phải nghỉ ngơi, trừ khi điều kiện thực sự không cho phép.Tần phu nhân nghe hắn nói vậy, cũng yên tâm hơn nhiều, đoạn cười nói:
- Vậy chúc ngươi tổ chức yến tiệc thành công.
- Ta chưa từng nghĩ mình sẽ thất bại.
Lý Kỳ vừa nói vừa cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295073/chuong-1091-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.