Lý Kỳ rời khỏi bàn đánh bạc, cùng Triệu Hoàn đi về chỗ đám người Cao Cầu. Nhận lấy một khối khăn nóng xoa mặt. Cao Nha Nội vội vàng nhảy lên trước nói:
- Lý Kỳ, ngươi chơi thế nào vậy, kém cỏi thì nhường cho người khác chơi đi.
Lý Kỳ trong lòng vô cùng phiền táo, đẩy y sang một bên, nói:
- Ngươi lui sang một bên đi, đừng làm phiền ta.
Cao Nha Nội rất buồn bực, tức giận hỏi:
- Ngươi có ý gì? Ta an ủi ngươi mà ngươi đẩy ta thế sao?
Mẹ kiếp! Ngươi an ủi đấy hả? Lý Kỳ không thèm để ý tên dở hơi này.
Cao Cầu trầm giọng quát:
- Khang nhi, không được càn quấy.
Cao Nha Nội tức giận nói:
- Phụ thân, người đổi con lên chơi đi, bằng không tiền của chúng ta đều bị Lý Kỳ thua sạch mất.
Cao Cầu sửng sốt nói:
- Tiền gì của chúng ta, tiền đấy là của Lý Kỳ hỏi vay phụ thân mà.
Mẹ nó! Cầu ca, ngươi không thể làm vậy chứ, đấy là do ngươi ép ta vay, tốt xấu gì ngươi cũng nên gánh chịu một nửa chứ. Lý Kỳ nghe những lời này của Cầu ca, ngực nóng lên, tức thiếu chút nữa phun máu, đúng là ‘nhà dột lại gặp phải suốt đêm mưa dầm’. Vốn là còn muốn lừa Cầu ca để giảm bớt tổn thất, hiện giờ hắn mới biết Cầu ca cũng là một gã thương nhân!
Lúc này, Triệu Hoàn đi tới, vẻ mặt áy náy nói:
- Lý Kỳ, rất xin lỗi ngươi, ta cũng không muốn thế, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295061/chuong-1082-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.