🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đám người Cao Cầu lại mặt mang mỉm cười nhìn Y Nhĩ Đặc, trong lòng nghĩ, nơi này là kinh thành Đại Tống, các ngươi dám đến đây dương oai diễu vọ, không biết tự rước lấy nhục.



Mohamed hiểu rõ về Đại Tống, cũng biết kinh thành là nơi sâu không lường được, trời mới biết người ở đây có bao nhiêu tiền! Tuy rằng gã cũng không tin một mình Lý Kỳ có thể bỏ nhiều tiền thế, nhưng đứng phía sau hắn là triều đình giàu có nhất trên đời này.Gã thấy không khí có chút xấu hổ, nhanh chóng giảng hòa cười nói:



- Chúng ta chỉ là nhàm chán mới nghĩ vui đùa một chút, hai vị đâu cần coi là thực, tránh phải thương tổn hòa khí. Phải rồi, Kinh tế sử, nghe nói chính ngài là người phát minh ra bài tú lơ khơ.



Có câu ‘giơ tay không đánh một khuôn mặt tươi cười’, Lý Kỳ cũng không định làm người gây sự, gật đầu cười nói:



- Chỉ là làm ra lúc nhàm chán, không dám đặt ở nơi thanh nhã, khó được vài vị đối với bài tú lơ khơ có ưu ái, Lý Kỳ thật có điểm thụ sủng nhược kinh.



Mohamed cười ha hả nói:



- Kinh tế sử khiêm nhường quá rồi, chơi bài tú lơ khơ rất thú vị. Ta nhớ rõ lần đầu nhìn thấy nó liền chơi đến không nỡ rời tay, dùng lời của các vị chính là mất ăn mất ngủ, hiện giờ ở Đại Thực vô cùng hoan nghênh chơi bài tú lơ khơ đấy.

- Thật sao? Ta đây thật không ngờ đấy.



Y Nhĩ Đặc đột nhiên lại chen miệng nói:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295059/chuong-1081-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1081-2: Canh bạc (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.