Hồng Thiên Cửu nói:
- Phải đó! Vừa rồi huynh không đánh trúng Mã Kiều, chúng ta làm sao hiểu chứ.
Mấy người các ngươi không biết suy một ra ba sao. Lý Kỳ hoàn toàn câm nín, thầm nghĩ, xem ra phải soạn ra một bộ chiêu thức hoàn chỉnh thì bọn họ mới có thể hiểu hoàn toàn, lại nói với Mã Kiều:
- Mã Kiều, ngươi là người trong nghề, chi bằng ngươi tùy ý thiết kế ra vài chiêu thức, chúng ta đánh hoàn chỉnh trước đi. Có điều, chiêu cuối cùng, ngươi phải đánh một quyền trúng bụng ta. Nhớ rõ, chỉ có thể đụng vào, không thể dùng nhiều sức, nhưng xuất chiêu nhất định phải nhanh, để người ta nhìn thấy giống như dùng toàn lực vậy, có chút khó khăn nhỉ.
Mã Kiều không phải kẻ ngốc, lập tức hiểu được, nói:- Đây đâu có gì khó.
Lý Kỳ nói:
- Được rồi, ngươi suy nghĩ vài chiêu thức trước.
- Cái này còn phải nghĩ sao?
Mã Kiều không thể tin nổi nhìn Lý Kỳ, nói:
- Nếu ngài chuẩn bị xong rồi thì bây giờ có thể bắt đầu.
- Được, vậy bắt đầu đi, ngươi dạy ta trước.
Nếu bàn về võ công thật, Mã Kiều còn lợi hại hơn chỉ đạo võ thuật của đời sau nhiều, huống hồ lúc trước y hay so chiêu với ma men, chuyện này vốn không làm khó được y, lập tức dạy rất có bài có bản.Không may là Lý Kỳ còn không bằng cả con gà mờ, có khi một động tác mà phải học đến mấy lần cũng học không xong, làm cho Mã Kiều gần như muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295034/chuong-1061-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.