Vào thời cổ đại bất hiếu có ba loại. Vô hậu là lớn nhất, hơn nữa không sinh được con nguyên nhân nhất định là ở người phụ nữ. Tâm bệnh này cũng sẽ đi theo Lý Thanh Chiếu cả đời.
Không hiểu sao, so với chính bản thân nàng mà nói, Lý Thanh Chiếu đã xem như là tốt số rồi.
Lý Sư Sư chuyển sang đề tài khác, quay sang Lý Kỳ nói:
- Lý Sư Phó, mấy hôm trước Lưu nương tử đã cho ta biết, sau khi ta chữa xong được bệnh này còn phải bồi bổ nửa năm nữa. Vậy [Thần Điêu Hiệp Lữ], e là ta không viết được nữa.
Lý Kỳ kỳ thực cũng phát hiện thấy sự biến đổi của Lý Thanh Chiếu, liền nói:
- Không sao, không phải là một cuốn sách sao, viết hay không cũng không sao. Nhiệm vụ cấp bách bây giờ chính là bệnh tình của Sư Sư cô nương. Những việc còn lại đều để sang một bên đi.
Lý Sư Sư nói:
- Như vậy cũng được sao? Nếu cuốn sách này viết được một nửa mà không viết nữa, vậy những độc giả đó sẽ từ bỏ ý định. Tới khi đó còn có thể liên lụy tới danh tiếng của Lý Sư Phó và Thái sư.
Nếu ngươi không khỏe, ta cũng sẽ bị tổn hại tới danh tiếng. Lý Kỳ vì không muốn để Lý Sư Sư lo lắng, chỉ còn biết nói:
- Được rồi, ta sẽ tìm người khác viết thay.
Phong Nghi Nô lên tiếng:
- Tiếc là phong cách của ta và tỷ tỷ khác nhau, không thể viết thay được.
Nói xong, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295027/chuong-1057-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.