Hai hàng lông mày Lý Kỳ vừa nhấc, lập tức hiểu được, thở dài:
- Nước nên tới cuối cùng cũng phải tới a! Mời Lưu công công vào đi.
Lại hướng tới Tần Cối nói:
- Ngươi đi xuống trước đi.
- Vâng.
Chốc lát sau, chỉ thấy một người lắc mông ẻo lả nện bước liên tục đi đến:
- Ôi, Kinh Tế Sử, đã lâu không gặp nha.
Tên lưỡng tính đáng chết này, ngươi ngày nào không câu dẫn ta thì ngươi sẽ chết sao! Trong lòng Lý Kỳ thầm mắng một câu, ngoài miệng lại cười dài nói:
- Nhờ phúc của Lưu công công, không việc gì, không việc gì.Lại hỏi:
- Không biết Lưu công công đột nhiên thăm đến nhà, là có việc gì chỉ bảo?
- Kinh Tế Sử nói quá lời. Chúng ta sao dám chỉ bảo Kinh Tế Sử.
Lưu công công che miệng cười khanh khách nói.
Ta bóp ngươi, ngươi cái đồ biến thái, cười dâm đãng như vậy. Lý Kỳ gượng cười, chợt thấy Lưu công công hơi đưa cái khuôn mặt đầy phấn trang điểm lại gần, sợ tới mức phải lùi lại hai bước, hai tay ôm ngực nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Lưu công công sửng sốt, nhỏ giọng nói:
- Tạp gia là mang theo khẩu dụ tới.Lý Kỳ nói:
- Vậy ngươi nói là được, nơi này cũng không có ai cả.
Lưu công công sửng sốt, liếc nhìn xung quanh, thật sao là một người cũng không có. Vẫy tay nói:
- Thật ngại quá, tạp gia quen mất rồi. Là như vậy, Hoàng thượng tìm ngươi.
Lý Kỳ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294986/chuong-1031-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.