Nhạc Phi lắc đầu nói:
- Không có Bộ Soái cho phép, mạt tướng sao dám dễ dàng làm bậy.
Lý Kỳ cười gật gật đầu, bỗng nhiên chỉ tay về hướng sân thể dục, nói:
- Người thứ ba hàng thứ nhất, bên trái. Bước ra khỏi hàng.
- Vâng.
Chỉ thấy một người đầu nhỏ thân cao 1m8 ngơ ngẩn chạy vội ra, hướng tới Lý Kỳ chào theo kiểu nhà binh.
Lý Kỳ hỏi:
- Ngươi tên là gì, gia nhập Long Vệ Quân khi nào.- Hồi bẩm Bộ Soái, tiểu nhân tên là Trình Lượng, tháng tám năm trước tiến vào Long Vệ Quân.
- Cũng có một năm rồi.
Lý Kỳ gật gật đầu, hướng tới Dương Tái Hưng nói:
- Dương Tái Hưng, ngươi về sau hãy đi theo y đi.
Dương Tái Hưng a một tiếng.
Lý Kỳ cau mày nói:
- Như thế nào? Ngươi không muốn sao?
- Này ---.Dương Tái Hưng thật ra cũng rất kiêu ngạo đấy, y nghĩ rằng bằng thân thủ của mình, đi vào cấm quân, cũng khỏi cần nói gì nữa, ít nhất cũng phải làm một giáo đầu đi, hơn nữa, Thái Du cũng hứa hẹn với y, nhưng tuyệt đối không ngờ, không ngờ lại làm tiểu đệ cho một viên tân binh, thế này so với tưởng tượng của y thật sự là kém quá xa.
Nhạc Phi thấp giọng nói:
- Tái Hưng, ngươi chẳng lẽ quên ta nói với ngươi đấy sao, phục tùng mệnh lệnh.
Dương Tái Hưng nao nao, tâm không cam tình không nguyện nói xin lỗi:
- Ty chức tuân mệnh.
Lý Kỳ cười gật đầu nói:-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294984/chuong-1030-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.