Từ giọng nói vội vã của Lý Kỳ, không khó để nghe ra, tất cả trước mắt là quá ái muội.
Một người đàn ông quỳ một chân trên đất, trong tay cầm một chậu hoa, còn trước mắt là một mỹ nữ khuynh thành đang dùng hai nay nâng chậu hoa lên, đây là tư thế cầu hôn kinh điển, khó trách Vương Trọng Lăng dùng từ “quyến rũ“. Lý Kỳ cũng vội vàng cãi lại, nếu không vì chân đau không đứng dậy được, phỏng chừng hắn sẽ lập tức nhảy lên luôn.
Nhưng, dù không biết chân tướng tình huống thế nào, nhưng ai nghe được cũng giống như giấu đầu hở đuôi.
- Hiểu lầm lớn?Vương Trọng Lăng dùng lỗ mũi hừ một tiếng, nói:
- Ta tận mắt nhìn thấy, ngươi còn muốn ngụy biện, tuy tiểu tử ngươi có tiền, nhưng không ngờ lại tặng con gái ta hoa quý như vậy, chậc chậc, cũng được gọi là có mười phần thành ý.
Lý Kỳ vốn muốn giải thích, nhưng lại nghe thấy có cảm giác không đúng, không khỏi kinh ngạc nhìn Vương Trọng Lăng, nhưng vẫn duy trì cái tư thế quỳ kia.
Triệu Hoàn ha ha nói:
- Tần phu nhân, Lý Kỳ đường đường là đại quan Tam phẩm có thành ý tặng ngươi trân phẩm này, sao lại không nhận chứ.
Ngươi đang giúp ta hay hại ta vậy? Quyến rũ Tần phu nhân? Cmn! Chờ đến khi ta có chín cái mạng nha! Lý Kỳ hận không thể ném cái chậu đi, đập chết tên hôn quântương lai này.
Vương Trọng Lăng ho nhẹ một tiếng, nói:
- Dao nhi, điện hạ đã nói vậy rồi, con mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294967/chuong-1019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.