Hai người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Tần Cối, Hàn Thế Trung đi dọc theo đường
nhỏ tới bên này, nhanh chóng đứng dậy tiếp đón, Trương Nhuận Nhi cũng vội vàng
cùng đi.
Tuần Sát Sứ, Hàn Tướng Quân. Trịnh Dật chắp tay chào. Bạch Thiển Dạ, Trương Nhuận Nhi cũng hướng về phía hai người hành lễ.
Bởi vì con đường chật hẹp, không tiện hàn huyên, do vậy Trịnh Dật mời hai người đi tới ngồi lên đống rơm đàng kia, Trương Nhuận Nhi nhanh chóng rót cho hai
người chén trà.
Trịnh Dật gặp bộ dạng Tần Cối, Hàn Thế Trung phong trần mệt mỏi, giống như vừa mới trở về, có chút hiếu kỳ hỏi:
Tuần Sát Sứ, Hàn Tướng Quân, các người tại sao nhanh như vậy đã trở về đây? Ta còn tưởng ít nhất cũng phải một tháng sau, các ngươi mới có thể về Hàng Châu.
Nguyên lai Tần Cối, Hàn Thế Trung cũng không ở lâu tại Hàng Châu, sau khi giúp Trịnh Dật củng cố địa vị ở đây, sau đó liền xuôi nam, đi đến Phúc Châu, Lưỡng Quảng và những nơi khác
Tần Cối trả lời:
Ngược lại cũng không nhanh, kỳ thật chúng đã đã đi một vòng quanh Giang Nam rồi, bởi vì bọn tham quan đều móc nối với nhau, chỉ cần tìm ra nguồn gốc của chúng là được, hơn nữa, có một đám tham quan, giặc cỏ nghe được tin tức từ trước nên đã sợ mất mật rồi, chúng ta còn chưa tới nơi, bọn chúng đã chạy mất hơn một nửa, nếu chúng ta không dừng lại vài ngày ở xưởng đóng tàu Phúc Châu, có lẽ trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294939/chuong-1001-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.