Đại nội.
- Ha ha, thật là thú vị! Lý Kỳ, trẫm chỉ biết Lý Sát Nhĩ kia tuyệt không phải là đối thủ của ngươi, một chút thủ đoạn nho nhỏ, liền khiến y vô kế khả thi, Nhung Địch không còn ai rồi, thì còn sợ chỗ nào chứ!
Tống Huy Tông ngồi cao cao chính giữa, sau khi nghe xong Triệu Hoàn kể chuyện đàm phán, không khỏi vuốt vuốt chòm râu, mặt rồng cực kỳ vui mừng, vẻ mặt thật là đắc ý.
Đám người Thái Kinh, Lý Bang Ngạn khẩn trương phụ họa, hô to vạn tuế.
Một trận nịnh bợ giống như núi thở biển gầm qua đi, Lý Kỳ mới có thể khiêm tốn nói:- Hoàng thượng quá khen, kỳ thật đây cũng là bởi vì có Hoàng thượng ở phía trên áp trận, vi thần mới có thể bình tĩnh như thế.
Nói đến chỗ này, hắn lại liếc mắt nhìn Triệu Hoàn nói:
- Hơn nữa, lần đàm phán này sở dĩ có thể tiến hành thuận lợi như vậy, quyết không thể thiếu công Thái tử điện hạ, chính là vì có Thái tử điện hạ mạnh mẽ, cứng rắn áp bách, nhiễu loạn tâm trí đối phương, mới có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, vi thần chẳng qua là ở phía sau thu thập tàn cục mà thôi.
Tống Huy Tông ừ một tiếng, nhìn phía Triệu Hoàn, gật đầu nói:
- Hoàn nhi, lần này con làm vô cùng tốt, vi phụ cảm thấy rất vui mừng.
Đám người Lý Bang Ngạn, Bạch Thì Trung không khỏi ngơ ngác nhìn nhau, trong ánh mắt lóe ra một tia vui mừng. Phải biết rằng kỳ thật Tống Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294903/chuong-982-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.