Lưu Vân Hi muốn nói nhưng lại thôi.
Lý Kỳ thở dài nói:
- Dù là đầu bếp, hay là Lang trung, đều phải cẩn thận. Bởi vì cô có thể trực tiếp làm tổn hại tới người khác và bản thân. Tự cho mình là đúng là đại kỵ nhất của nghề này, nếu không có một ngày nào đó sẽ hại người hạ mình.
Hắn nói trịnh trọng, nhưng Lưu Vân Hi nghe lại có chút khinh thường, không giống người, nhìn sự việc cũng khác. Lưu Vân Hi y thuật cao minh. Cô còn lo lắng khách quan ăn đau bụng.
Lúc này, Tiểu Ngọc bỗng bước vào. Do vì hôm nay Túy Tiên Cư đưa ra món bia, cho nên nàng cũng về chủ trì đại cục, nói:
- Đại ca, những vị khách này uống sữa xử lý thế nào rồi?
Lý Kỳ nghe tới sữa, liền cảm thấy buồn bực, nói:
- Cũng được, cầm đi ngâm chân đi.
Lưu Vân Hi thấy một cốc sữa trên bàn, liền nói:
- Nhưng loại sữa này đặc biệt ngon!
Lý Kỳ nói:
- Đây là sữa bột.
- Sữa bột?
Lý Kỳ lại giới thiệu qua cho Lưu Vân Hi về sữa bột.
Lưu Vân Hi hiếu kỳ nói:
- Vì sao khách quan lại không thích uống?
Lý Kỳ trợn mắt lên nhìn:
- Hương vị bình thường, khách quan đương nhiên không thích.
Lưu Vân Hi khẽ lắc đầu nói:
- Loại sữa này quý như vậy, không phải ai cũng đều có thể uống.
Lý Kỳ nói:
- Ta dùng sữa dê cùng loại cũng có thể làm ra loại sữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294892/chuong-977-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.