Xem xong náo nhiệt, tiếp theo đương nhiên là ai về nhà đấy rồi. Người đi đường tiếp tục đi đường. Khách quan tiếp tục uống rượu tự nhiên. Về phần đám người Hồng Thiên Cửu lúc này mới nhớ ra [Thần Điêu Hiệp Lữ], liền chạy vào trong Túy Tiên Cư, mỗi người một tờ báo Đại Tống thời đại, thích thú đọc.
Chính lúc này Lưu Vân Hi được Lý Kỳ mời vào hậu viện.
- Ngươi mời ta vào đây làm gì?
Lưu Vân Hi ngồi xuống bàn, vẻ mặt hiếu kỳ hỏi.
Đương nhiên không phải tìm người tới là để lên giường rồi. Lý Kỳ khẽ mỉm cười, nói:
- Cô không phải vẫn luôn muốn dựa vào danh tiếng của ta giúp cô để có nhiều người đón nhận món ăn của cô sao?
Lưu Vân Hi hơi giật mình, nói:
- Ngươi không phải đã từ chối rồi sao?
- Ta từ chối khi nào?
Lý Kỳ cười ha hả nói.
Lưu Vân Hi vui vẻ nói:
- Vậy là ngươi đồng ý.
Lý Kỳ gật đầu, nói:
- Không sai, ta đồng ý giúp cô.
Lý Kỳ vui vẻ như vậy, Lưu Vân Hi lại cảm thấy có gì đó quỷ dị, tò mò nói:
- Vì sao?
Lý Kỳ đáp:
- Ta không có giấc mơ vĩ đại như cô. Nhưng, trên đời có nhiều món ăn, vậy thì bách tính sẽ có nhiều lựa chọn. Đồng thời cũng có nhiều tiền của. Huống hồ, ta cũng biết loại sâu bọ này thực sự là có ích cho người ta, đặc biệt là đối với những người bình thường không ăn được thịt đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294890/chuong-976-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.