Cao Cầu lườm hắn một cái, nói:
- Cuộc thi đá cầu của cả nước đã chậm trễ lâu như vậy rồi. Đội đá cầu các nơi sớm đã tới kinh rồi, còn chưa bắt đầu e là sẽ phải từ chối tới sang năm.
Lý Kỳ bối rối, nói:
- Hả? Đội thi đã cầu cả nước vẫn còn chưa bắt đầu?
Cao Cầu vừa nghe xong lời này, hung hăng nhìn Lý Kỳ, nói:
- Đây không phải là đều vì ngươi sao? Vốn định đầu năm, nhưng khi đó biến sự Phượng Tường, trên dưới triều đình đều vô cùng căng thẳng. Ta chỉ có thể dời trận thi đấu đá cầu về sau, sau đó ngươi lại về hưu, Đông Kinh hỗn loạn, ta cũng chỉ có thể lại tiếp tục hoãn. Bây giờ tất cả đều đã bình ổn rồi, ngươi không thể bàng quan đứng ngoài được. Ta còn định đại hội thi đấu cầu lông và đại hội thi đấu cả nước cùng tiến hành. Như vậy cũng có thể thu hút được nhiều người tới xem cầu lông.
Chuyện này ngươi cũng không thể trách ta chứ! Ta cũng là người bị tổn thương! Lý Kỳ cười xin lỗi, nói:
- Ồ, ta sẽ bớt thời gian xem xem.
Trong lòng lại nghĩ, nhiều nhất cũng cũng chính là động miệng, những việc còn lại ngươi tự đi làm đi.
Thái Kinh bật cười ha hả vài tiếng, hỏi:
- Đúng rồi, Lý Kỳ, ngươi vừa rồi vì sao lại có bộ dạng âu sầu như vậy?
Lý Kỳ chợt giật mình, theo bản năng nói:
- Còn không phải vì sữa sao?
- Sữa?
- Ồ, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294883/chuong-973-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.