Mã Kiều mang miếng thịt nướng đi đến trước mặt Lý Kỳ, làm ra một hành động khiến cho mọi người đều kinh ngạc, trực tiếp cắn xuống một miếng vào miếng thịt nướng vừa xong, vừa ăn, một bên ngây ngốc cười nói:
- Thật khó ăn, tuy nhiên Bộ Soái xin yên tâm, thịt nướng này là để cho ta tự ăn.
Lý Kỳ sửng sốt dưới, lập tức mắng:
- Ngươi nha định đùa giỡn ta à!
- Sao lại thế chứ.
Mã Kiều rất nhanh nuốt miếng thịt nướng vào. Bỗng nhiên giúp Lý Kỳ rót một ly trà, một tay đưa tới, nói:
- Đây mới là món ăn của ta.Tất cả mọi người si ngốc.
Lý Kỳ sửng sốt một chút, bỗng nhiên hiểu rõ ra, cười khổ một tiếng, nói:
- Ngươi thật đúng là biết bôi đen ta nha, ngươi đã đánh chủ ý này, ngươi vừa rồi còn thổi ta lên trời làm chi, ngươi đây không phải muốn đánh vào mặt ta sao?
Mã Kiều bỗng nhiên lại rút mấy xâu tiền đồng kia ra, ha hả nói:
- Bộ Soái, chút lòng thành, xin vui lòng nhận cho, coi như ta nợ Bộ Soái, ngày khác bất kể là làm trâu làm ngựa, Mã Kiều nhất định vượt lửa qua sông, sẽ không sờn.
Mã Kiều thật là nam nhân nha, tiền trinh như vậy, cũng có thể hối lộ hống hách như thế.Có thể nói là khí phách tỏa ra a!
Thằng nhãi này thật đúng là biết một tấc lại muốn tiến một thước đó! Lý Kỳ nổi trận lôi đình, trực tiếp nhảy dựng lên. Căm tức nhìn Mã Kiều, người đó trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294872/chuong-966-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.