Đêm đã khuya, ngân hà trắng xoá, lẳng lặng nằm ở chân trời bầu trời đêm. Chúng sao giữa ngân hà rạng rỡ chớp động, như là vô số đèn hoa đăng đang trôi trên sông. Bốn phía, tiếng côn trùng tấu lên những khúc nhạc êm tai tuyệt đẹp.
Lý Kỳ nửa nằm trên ghế dựa ở trong viện, cũng không nhẫn nại ngắm nhìn bầu trời đêm xinh đẹp xán lạn kia, bởi vì mảnh trời đêm này là chỗ duy nhất giống với hậu thế, cũng không biết là chuyện gì xảy ra, hắn đêm nay đặc biệt nhớ nhà.
- Phu quân, huynh đang suy nghĩ gì?
Lý Kỳ nao nao, nhìn lại, chỉ thấy Da Luật Cốt Dục mặc một bộ áo ngủ lụa mỏng màu xanh nhạt đứng ở phía sau hắn, dáng người đẫy đà như ẩn như hiện, cực kỳ mê người, cười nói:- Là Cốt Dục nha. Ta chỉ là đang nghĩ đến những việc xảy ra hôm nay.
Da Luật Cốt Dục đi lên trước, ngồi ở chiếc ghế đối diện với hắn nguyên bản dùng để kê chân, hiếu kỳ nói:
- Có phải là Quái Vị Hiên?
Lý Kỳ a một tiếng, kinh ngạc nói:
- Muội cũng biết?
- Ừ, muội là nghe Mã Kiều nói.
Lý Kỳ ồ một tiếng, gật đầu nói:
- Đúng đấy.Da Luật Cốt Dục nói:
- Điếm chủ kia cũng thật sự là khá quái dị, không ngờ thích dùng sâu nấu ăn.
- Không quái mà nói, người khác làm sao sẽ gọi nàng là Quái thập nương.
Lý Kỳ ha hả cười, lại nghiêm túc nói:
- Kỳ thật dùng sâu nấu ăn, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294865/chuong-963-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.