Ngữ khí của người đàn ông tuy thong thả, cho dù là lời nói của người mở ra tửu lâu này, nhưng có thể nói là kinh thiên động địa. Phải biết Lý Kỳ hiện nay vang danh thiên hạ, phàm là những món ăn được hắn khen ngợi nhất định sẽ được hoan nghênh. Hắn đến bất kỳ một tửu lâu nào, người khác đều cảm thấy thụ sủng nhược kinh, sao lại có thể đuổi hắn ra ngoài chứ, trừ phi ngươi thật sự không muốn làm ăn
Những người ở đây cũng sợ đến ngây người.
Lý Kỳ cảm thấy hết sức tò mò, hỏi ngược lại:
- Chủ nhân nhà ngươi biết tại hạ?
Người đàn ông râu quai nón nói:
- Chuyện này ta không biết, ta cũng chỉ phụng mệnh làm việc thôi.Lý Kỳ lại hỏi:
- Vậy vì sao không bán cho ta? Phải có một lý do chứ, lẽ nào sợ ta không trả tiền?
Người đàn ông râu quai nón nói:
- Chủ nhân chúng ta nói Kim Đao Trù Vương chính là loại người mua danh chuộc tiếng, lừa người lấy tiếng, không hiểu ý nghĩa đích thực của thức ăn, vì vậy không bán cho các hạ.
Kim Đao Trù Vương không hiểu ý nghĩa đích thực của thức ăn? Khẩu khí của ngươi thật lớn đó.
Đám người Phàn Thiếu Bạch đều khịt mũi khinh bỉ.Lý Kỳ không nhịn được cũng hơi nhíu mày.
- Ha ha
Cao Nha Nội bỗng nhiên nhảy lên, hai tay chống nạnh bật cười ha ha, vẻ mặt thật đắc ý, nói:
- Sớm biết như thế, Lý Kỳ, ngươi cũng không cần chịu tội như vậy.
Đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294861/chuong-961-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.