Quả nhiên, nghe lời khen của Lý Kỳ mới khiến mọi người thở phào nhẹ nhõm. Suy cho cùng hắn cũng là lão đại, lão đại nói ngươi làm không tốt, vậy thì dù ngươi có làm nhiều hơn nữa cũng vô dụng thôi.
Ngu Doãn Văn vui vẻ nói:
- Sư phụ, người thật sự cảm thấy tốt sao?
Toát mồ hôi! Bây giờ ta còn chưa xem hiểu nữa. Lý Kỳ gật đầu nói:
- Đương nhiên, nếu có hỏa thương, quân đội Đại Tống ta, thật sự như hổ thêm cánh mà.
- Giám sự nói không sai. Hỏa thương này dùng để đối phó sự tiến công của kỵ binh thật sự vô cùng thích hợp.Ngu Kỳ thoáng nghĩ rồi nói.
- Đúng đúng đúng.
Lý Kỳ gật đầu, bỗng nhiên hử một tiếng, bật thốt lên:
- Đốiđối phó kỵ binh?
Mã Kiều bên cạnh cau mày nói:
- Bộ soái, nếu ngài không biết, sao vừa rồi còn ra sức khen tốt.
Y vừa nói xong, tất cả mọi người đều nhìn Lý Kỳ.
Chết tiệt, suýt chút quên mất bên cạnh còn một khắc tinh đi theo. Lý Kỳ hận không thể lột da Mã Kiều, nhưng hắn biết, bây giờ hắn phải bình tĩnh, khẽ mỉm cườinói:
- Ta đường đường là Bộ soái, sao lại không biết, ngươi không biết mới đúng đó.
Mã Kiều vừa nghe vội nói:
- Phó Giám sự đã nói rõ ràng như vậy, Mã Kiều ta không đánh giặc mà còn hiểu rõ, nếu có mấy ngàn trường thương thủ, hợp lại thành trận, đợi kỵ binh đối phương xông lên giết thì đồng thời phóng ra mấy ngàn ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294858/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.