Nói xong, ông lại cười nói:
- Trẫm bây giờ hỏi các ngươi một câu, bình thường các ngươi đọc là đọc sách gì? Trẫm thực sự rất muốn biết, rốt cuộc những cuốn sách nào có thể dạy người ta biết làm thế nào để ăn hối lộ trái pháp luật, cấu kết giặc cỏ, coi mạng người như cỏ rác?
Quần thân im lặng không nói. Lúc này, ai nói thì người đó thực sự là kẻ ngu rồi.
- Sao lại không nói gì thế?
Tống Huy Tông bật cười ha hả, nói:
- Rất hay, rất hay, im lặng là đúng. Các ngươi thực sự là lò lửa xanh, thật cũng không phí công mấy chục năm đọc sách. Nhưng, lời đó của Hột Thạch Liệt Bột Hách vừa nói, thực sự đã khiến Trẫm nghĩ lại, thế nào là người đọc sách? Người đọc sách lại là những người nào? Trẫm thực sự có chút không hiểu? Ai có thể giải cho Trẫm bài toán này?
Quần thần vẫn im lặng.
Tống Huy Tông bỗng đập bàn một cái, tức giận nói:
- Trẫm lệnh cho các ngươi phải nói. Nếu ai không nói sẽ xử lý theo hoàng mệnh.
Thái Kinh thân là người đứng đầu bách quan. Lúc này lão nhất định phải bước ra, nói:
- Hồi bẩm Hoàng thượng, lão thần cho rằng câu nói vừa rồi của Hột Thạch Liệt Bột Hách không sai. Người đọc sách phải hiểu lý lẽ, biết thị phi, có thể hưng quốc an bang, tạo phúc cho dân, nên làm gì, không nên làm gì.
- Vi thần tán thành.
Đại thần còn lại đều đồng thanh nói.
- Hay cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294828/chuong-941-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.