Hóa ra lại là bào ngư. Tả Bá Thanh bình thản nói:
- Chuyện này ta không giúp được ngươi rồi. Hôm nay ngươi không phải là Phó tổng quản, ta sao dám lấy bào ngư cho ngươi? Kỳ thực trước đây cũng không phải là ta lấy cho ngươi, đều là tự ngươi lấy.
Kế của Lý Kỳ không thành, liền chuyển sang kế khác, nói:
- Tả đại ca, ca cũng quá là không nói chuyện nghĩa khí. Ta coi như xong, nhưng nhà ta còn có một người đang mang thai. Ca lấy một chút cho ta, ta mang đi cho phụ nữ của ta bồi bổ cơ thể. Đó cũng là người làm đại ca ca nên làm mà.
Tả Bá Thanh gật đầu nói:
- Chuyện này ta nghe nói là Hồng nương tử.
- Đúng vậy, đúng vậy.
- Chúc mừng, chúc mừng, đây hẳn là ta tặng rồi.
- Chỉ dựa vào quan hệ của hai ta, đó là điều nên làm mà!
Lý Kỳ cười ha hả nói.
Tả Bá Thanh gật đầu, vui vẻ nói:
- Chờ lát đi chợ, mau chút bào ngưa đưa qua.
- Hả? Chợ?
Lý Kỳ hơi giật mình, thầm nhủ, vở kịch không phải đi như vậy, liền nói:
- Tả đại ca, chợ ta cũng có thể đi mà, vấn đề là hai con bào ngư đó là cống phẩm, ngoài chờ không có bán.
Tả Bá Thanh nói:
- Nhưng ta cũng không thể phá bỏ quy tắc được. Ngươi cũng biết, bây giờ ngươi thế nào rồi. Ngộ nhỡ những người đó tức giận với ta, viện cớ chửi gà mắng chó, vậy thì ta tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294820/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.