- Hồng Nô, buổi sáng không khí rất tốt, muội đi lại nhiều một chút, sống là phải vận động.
Buổi sáng hôm nay, Lý Kỳ, Lý Hồng Nô và hai bà thím của nàng tới trước viện tản bộ.
- Ừ, muội nhớ rồi.
Lý Hồng Nô gật đầu, có chút lo lắng nói:
- Đại ca, muội nghe nói bên ngoài rất loạn, nếu huynh có việc thì không cần phải ở nhà với muội.
Lý Kỳ tức giận nói:
- Phu nhân nói cho muội biết sao?
Lý Hồng Nô lắc đầu nói:
- Phu nhân không nói gì, là muội nghe các muội muội đó trong phủ nói. Họ còn nói phu nhân hôm qua đã để họ đi ra ngoài phố đưa chăn cho những người ngoài phố.
Lý Kỳ cười nói:
- Muội yên tâm, những cái đó không liên quan gì tới ta. Bây giờ ta đã không kinh doanh nữa rồi, hàng ngày đều rất rảnh rỗi. Muội đừng nghĩ tới chuyện làm phiền người khác đó, yên tâm dưỡng thai. Những cái đó đều để phu nhân đi làm, bớt một ngày rảnh rỗi, lại tới tìm ta gây chuyện.
Lý Hồng Nô nghe thấy thế liền cười khúc khích, nói:
- Phu nhân cũng là lo lắng cho những người đó ở Túy Tiên Cư của chúng ta. Đại ca người không nói gì với phu nhân.
- Chuyện này ….
Lý Kỳ nói được nửa câu, bỗng bật cười ha hả nói:
- Hồng Nô, muội học được thói xấu rồi, còn dám chụp cho đại ca.
Lý Hồng Nô thấy Lý Kỳ đã nhìn rõ vấn đề, liền thè lưỡi, đỏ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294813/chuong-932-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.