Lúc trước khi đuổi bắt Kỷ Mẫn Nhân, Chủng Sư Đạo và Chủng gia quân hoàn toàn chưa ra tay, bởi vì căn bản không cần thiết, nhưng chuyện xảy ra sau đó, khiến Lý Kỳ không thể không xin Chủng Sư Đạo dẫn quân viện trợ Lan Châu, hơn nữa do sự tình cấp bách, Lý Kỳ còn giao chuyện điều động lương thực cho Chủng gia quân.
- Chủng công, đi đường tốt chứ.
- Khả Tồn bái kiến Chủng công. Chủng công vẫn khỏe chứ.
Chủng Sư Đạo vừa vào cửa, Lý Kỳ, Chiết Khả Tồn vội bước lên nghênh đón.
Chủng Sư Đạo đối diện với đại quân áp sát biên cảnh, vẻ mặt vẫn mỉm cười vân đạm phong khinh, đây chính là khí thế, vuốt chòm râu, ha ha nói:- Lão phu vẫn còn sống được thêm vài năm, ít nhất sẽ không bỏ mạng ở Lan Châu đâu.
- Chủng công nói rất đúng.
Lý Kỳ cười ha ha, vươn tay nói:
- Chủng công mau mời ngồi.
Chủng sư đạo rất tự nhiên ngồi bên trái vị trí chủ tọa.
Lý Kỳ sửng sốt, lập tức nói:
- Mời Chủng công thượng tọa.
Chủng Sư Đạo khoát tay nói:- Dẫn binh đánh giặc không phải luận theo bối phận, ngài thân làm thống soái, vị trí này nên để ngài ngồi.
Lý Kỳ kinh ngạc “hả” một tiếng.
Chủng Sư Đạo ho nhẹ một tiếng, vô cùng thành thật nói:
- Can đảm bỡn cợt Vương Phủ lúc trước của ngài đâu rồi?
Chiết Khả Tồn cả kinh, không khỏi thoáng đánh giá Lý Kỳ, thầm nghĩ, lẽ nào tin đồn bên ngoài đều là thật, Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294742/chuong-889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.