- Đều có thể suy một ra ba, trẻ con là dễ dạy.
Lý Kỳ cười ha hả nói:
- Kỳ thực ta không tích nói quan niệm này của mình cho người khác nghe. Bởi vì ta sợ sẽ ảnh hưởng tới phán đoán của người khác, hoặc sẽ thúc đẩy mấy vị bằng hữu. Nhưng, cũng có thể tạo thành rất nhiều kẻ thù. Nhưng ta thấy cô và ta có cách suy nghĩ khá giống nhau, cho nên mới nói cho cô nghe. Ngược lại cũng chẳng ảnh hưởng gì tới cô.
Triệu Tinh Yến cười lắc đầu, hiếu kỳ nói:
- Vậy ngươi là thuộc người đầu tiên, hay người thứ hai?Lý Kỳ nói:
- Đương nhiên là người đầu tiên rồi. Bách tính thiên hạ, có lẽ nói lợi ích của Đại Tống ta chính là lợi ích trong lòng ta. Ta nói như vậy không phải muốn nói mình có vĩ đại cỡ nào, đó đều là hư vô. Người này khá thích những thứ thực tế một chút. Ví dụ như tiền bạc. Ta chỉ là trần thuật là một sự thực mà thôi, cho nên ta từ đầu tới cuối đều không có nói sẽ không truy cứu việc này.
Điều này nằm ngoài dự liệu của Triệu Tinh Yến, nói:
- Ngộ nhỡ tra ra được một số người cầm đầu, vậy ngươi làm thế nào?
Lý Kỳ cười nói:- Ta chỉ là tra, không nói sẽ làm. Tra và làm vẫn có khoảng khách. Như trên ta đã nói, nếu ta đã ngồi vào vị trí này, vậy thì người dân chính là lợi ích trong lòng ta, xem như là người làm ăn nói chuyện làm ăn, cũng chỉ có càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294728/chuong-876-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.