Mùa đông giá rét cuối cùng cũng đã trôi qua, mùa xuân cây cối đâm trồi nảy lộc đã lặng lẽ tới.
Sáng sớm hôm đó, Lý Kỳ mặc cho trời còn đầy sương vội đi tới Quân Khí Giám. Đến nay Thương Vụ Cục đã ổn định, còn Quân Khí Giám thì đã bắt đầu bận rộn. Dù sao thì đã tiếp nhận nhiều đơn đặt hàng như vậy, lượng công việc tăng lên gấp bội, thứ cần giải quyết đương nhiên phải nhiều lên.
- Bộ Soái, đây chẳng phải là Ngu Phó Giám sao?
Mã Kiều dắt ngựa của Lý Kỳ tới, bỗng hếch đầu sang bên trái nói.
Lý Kỳ ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy Ngu Kỳ cưỡi một con lừa đang đi tới. Đến nayQuân Khí Giám đã kiếm được tiền, đãi ngộ đương nhiên là cũng nhờ thế mà tăng theo, thân là Phó Giám, cưỡi lừa thay đi bộ thì cũng là chuyện hoàn toàn bình thường.
- Hạ quan tham kiến Giám Sự.
Ngu Kỳ trông thấy Lý Kỳ, vội xuống lừa hành lễ.
- Oái! Phó Giám, đêm qua ngươi đã làm gì vậy, trở nên bộ dạng như thế này?
Lý Kỳ thấy hai mắt Ngu Kỳ đỏ ngầu, quầng đen hiện rõ, vết bẩn lấm tấm trên quan phục, đầu tóc rối bù, chẳng giống Ngu Kỳ thường ngày cẩn thận chau chuốt, gọn gàng sạch sẽ tẹo nào.
Ngu Kỳ khẽ than một tiếng, nói:
- Giám Sự không biết chứ, nhà hạ quan đêm quađêm qua bị cháy rồi.- Bị cháy?
Lý Kỳ không khỏi kinh ngạc nói:
- Sao lại thế? Người nhà ngươi mạnh khỏe chứ?
Ngu Kỳ đáp:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294707/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.