Rung động! Rất rung động!
Phen này luận điệu xuống dưới, những người còn lại đều sợ ngây người. Loại quan niệm kinh tế kiểu mới điều tiết khống chế đối với bọn họ mà nói, thật sự là quá tiên tiến rồi, trong lúc nhất thời không thể tiêu hóa nổi, thế cho nên đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Lý Kỳ.
Làm cái gì nha? Ta nói còn chưa đủ trắng ra sao? Ta giống như cũng không dùng một thuật ngữ chuyên ngành nào đi. Lý Kỳ hơi chút kinh ngạc liếc mắt nhìn quét mọi người một cái.
Cách nửa ngày, Thái Thao đột nhiên ngẩn ra, phục hồi tinh thần lại, hướng tới tùy tùng bên người nói:
- Nhớ kỹ, nhớ kỹ.
Tùy tùng kia cũng vô cùng nhu thuận, gật đầu nói: - Nhị gia, tiểu nhân hiện tại đã nhớ kỹ.
Thái Thao ném cho y một ánh mắt tán thưởng, lập tức hướng tới Lý Kỳ nói: - Hoàng thượng và cha ta quả thật là không có nhìn lầm người nha, thật sự là nghe quân một buổi, hơn đọc sách mười năm.
Lý Kỳ ha hả nói: - Đâu có, đâu có, ta xuất thân là thương nhân, trong phương diện này vốn là có ưu thế của hơn, không đáng giá nhắc tới, không đáng giá nhắc tới.
Lúc này Triệu Hoàn cũng kịp phản ứng, cười nói:
- Nếu nói như vậy, hiện tại chúng ta chỉ cần giải trừ tiền cấm là được rồi.
Con mẹ nó chứ! Ngươi nghĩ cũng rất đơn giản đi, nếu dễ dàng như vậy, ở hậu thế cũng sẽ không thường xuyên bởi vì giá trị tiền mà bùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294677/chuong-846-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.