Thái Kinh trợn trắng mắt, chỉ hắn nói: - Ngươithôi, thôi, lão phu cũng lười nói, sau này ngươi bớt làm những chuyện hoang đường như vậy thì được rồi.
Lý Kỳ ha ha nói: - Hạ quan đã nhớ lời dạy bảo của Thái sư. Ánh mắt thoáng lướt qua Thái Du, Thái Thao, nhưng vẻ mặt của hai huynh đệ này hoàn toàn tương phản. Trên mặt Thái Thao mang theo nụ cười đắc ý, mà Thái Du lại tràn ngập phẫn nộ và đố kỵ. Trong lòng không khỏi toát mồ hôi thay cho Thái Kinh. Thực ra đây cũng là băn khoăn trong lòng Lý Kỳ. Vài ngày trước Thái Du thất bại trong gang tấc, bại bởi tay phụ thân gã, không thể thăng làm Tể tướng, mà phụ thân gã lại vô cùng coi trọng kẻ thù của gã, loại người lòng dạ hẹp hòi như gã, sao có thể hiểu dụng ý của phụ thân mình chứ, chỉ biết ghi hận tất cả mọi thứ. Thật ra, bất kể là thời đại nào, chỉ cần là hào môn, trên cơ bản đều sẽ xảy ra tình huống này, càng đừng nói đến siêu cấp đại gia tộc như Thái gia này.
- Hoàng thượng giá lâm!
Một giọng nói the thé đột nhiên vang lên.
Quần thần lập tức quay lại đứng đúng vị trí, chỉ thấy Tống Huy Tông khoác lonn bào tiến vào.
- Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế. Vạn vạn tuế.
- Chúng ái khanh bình thân.
- Tạ ơn Hoàng thượng.
Tống Huy Tông ngồi trên long ỷ, xoa tay, thở ra một hơi khí lạnh, cười nói: - Hôm nay thật lạnh mà, chư vị ái khanh đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294649/chuong-831-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.