Người đàn ông kia nói:
- Nếu như công tử đồng ý, trước tiên tôi có thể mang theo Vượng Tài đến phủ ở lại mấy ngày, đợi sau khi ngài và nó quen nhau rồi, tôi sẽ rời đi, đến lúc đó công tử trả tiền cũng không muộn.
Vương Tuyên Ân cười ha ha nói:
- Tiền cũng chỉ là chuyện nhỏ, lát nữa sẽ trả cho ngươi, ngươi cứ cùng ta hồi phủ đi.
- Vâng.
- Đúng rồi, ngươi tên là gì?
- Hồi bẩm tiểu quan nhân, tiểu nhân Hành Chúc, tên chỉ một chữ “Mãng”.
Xem xong trò hay rồi, cuối cùng cũng không có nguy hiểm gì, Lý Kỳ mạnh thở một hơi, rồi cùng Mã Kiều trở về.
Vừa tới Túy Tiên Cư, đã nhìn thấy Cao Nha Nội bọn họ đã ngồi ở bên trong rồi, người nào người nấy mặt mũi bầm dập, thất kinh, đám người này chạy đúng là nhanh thật đó.
Lý Kỳ ra vẻ kinh ngạc nói:
- Nha nội, ngươi đi làm cái gì vậy?
Cao Nha Nội thấy Lý Kỳ đến, vội vàng xông lên trước, nói:
- Lý Kỳ, lần này ngươi nhất định phải giúp ta?
- Giúp ngươi chuyện gì?
- Ah. Mới vừa rồi, lúc bọn ta và Vương Tuyên Ân đánh nhau, đột nhiên lao ra một cái chó dữ trợ trận, làm cho bọn ta cắm đầu mà chạy, trong nhà người không phải có hai con chó lớn sao, chính là Kim Mao và Hắc Mao đó, mau mau cho ta mượn dùng một chút.
Cho ngươi mượn? Cho ngươi mượn đi cắn chó của ta, oa! Ngươi thật đúng là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294635/chuong-826-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.