Dương Phàm ha ha nói:
- Đúng là nghe vua nói một buổi, hơn cả đọc sách mười năm mà, Dương mỗ đã hiểu ra rồi.
Từ Vệ nói:
- Kinh tế sử, ngài cứ yên tâm, chúng ta nhất định sẽ ủng hộ ngài.
Hôm nay bọn họ quả nhiên không uổng công. Mỗi người đều mang theo nụ cười hài lòng rời khỏi Thương Vụ Cục.
Lý Kỳ cũng thở dài, có điều, đây cũng chỉ là bắt đầu thôi, thuyết phục mấy người này thì dễ, nhưng muốn thuyết phục cả thiên hạ, đó không phải là chuyện đơn giản. Sau khi hắn thương lượng làm sao tuyên truyền việc tăng thuế ruộng với thuộc hạ xong, thì chuẩn bị trở về Túy Tiên Cư giải quyết cái bụng đang kêu réo.
Nhưng vừa ra cửa, thì thấy Ngưu Cao bước vội đến.
- Ty chức tham kiến Bộ soái.
Lý Kỳ nói:
- Có chuyện gì sao?
Ngưu Cao nhỏ giọng nói:
- Phía bắc gửi thư đến.
- Cái gì?
Trong lòng Lý Kỳ rét run, một loại cảm giác không ổn lan tỏa, bởi vì gián điệp hắn phái đi nước Kim còn chưa đến ba tháng, sao có thể có tin tức nhanh như vậy, vội đưa tay nói:
- Lấy ra nhanh lên.
Ngưu Cao vội lấy một phong thư trong lòng đưa qua.
Lý Kỳ vội rút thư ra xem, trong thư chỉ vỏn vẹn vài chữ, nhưng mấy chữ này, hắn lại xem rất lâu.
Hoàn Nhan A Cốt Đả đã mất trên đường trở về.
Trong lịch sử, Hoàn Nhan A Cốt Đả cũng bệnh mất trên đường về, nhưng do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294614/chuong-817-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.