Vốn có thể hoàn thành nhiệm vụ dễ dàng, Lý Kỳ và Thái Du kéo dài tới chính ngọ mới quét xong. Đó đều là công lao của Vương Phủ. Nhưng Vương Phủ cũng đã chịu không ít tội, hít đầy một bụng bụi. Có lẽ trở về nhà ít nhất cũng phải tắm một canh giờ.
Sau đó, hai người liền phụng mệnh Hoàng thượng ai về nhà đấy. Mặc dù hai người có một lần hợp tác ngắn ngủi, nhưng điều này chẳng có tác dụng gì với ân oán giữa họ. Khi xuất cung, ánh mắt oán hận đó của Thái Du đã thể hiện tất cả. Đương nhiên, Lý Kỳ cũng không định làm hòa với Thái Du.
- Ôi má ơi, ta mệt chết mất.
Lý Kỳ khiêng cái chổi tới Túy Tiên Cư. Cái chổi được ném về phía Điền Thất, nói:
- Mau lấy ấm trà, ta khát chết mất.
Điền Thất liền lấy một ấm trà tới, vẻ mặt ngu ngơ nói:
- Lý đại ca, ca cầm chổi làm gì?
Lý Kỳ khoát tay nói:
- Chuyện này ngươi không biết đâu, đại ca ta đương nhiên là đi làm chuyện tốt rồi. Các ngươi cũng nhớ rõ, bình thường khi nghỉ ngơi, không có việc gì thì ra ngoại ô giúp những người nghèo khổ, sửa chữa nhà ở, quét dọn vệ sinh…. Làm người cũng không được quên nguồn gốc.
Điền Thất liền gật đầu nói:
- Ồ, đệ nhớ rồi, hôm khác nhất định đi, nhất định đi.
Trong lòng lại nghĩ, từ khi nào đại ca lại thích đi giúp người ta quét sân thế?
Mã Kiều đứng thẳng một bên nghe Lý Kỳ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294605/chuong-811-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.