So về phun, họ đâu phải là đối thủ của Lý Kỳ. Đám người Hoàng Tín Nhân ai nấy đều tức đến tím mặt, chỉ vào mặt Lý Kỳ mà không nói được lời nào.
Thái Du tức giận nói:
- Một vụ hãm hại trung lương hay, vậy ngươi nói xem, Hoàng đại nhân hãm hại một quan lại ngũ phẩm thì có lợi gì?
- Anh Quốc Công, người đừng có nói mãi tới quan phẩm chứ, họ rõ ràng chính là muốn phá vỡ sự nghiệp vĩ đại của Hoàng thượng. Phó Kinh tế sử chỉ là một kẻ chết thay mà thôi.
Lý Kỳ cười lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn:
- Xin chư vị đại nhân hãy nghĩ xem, giả dụ Hoàng đại nhân nói đúng, vậy mục đích của Phó Kinh tế sử làm như vậy là gì? Vì quyền? Ha ha, mọi người cũng biết, chúng ta là vì tuyển nhận quan lại hành thương, một khi những quan viên đó bằng lòng theo thương, vậy thì họ chẳng còn chút quyền lực nào nữa. Hơn nữa đều là những quan nhỏ thì dù có nhiều hơn nữa, điều đó đối với tiền đồ của Phó Kinh tế sử cũng chẳng có lợi lộc gì. Vì tiền? Điều đó lại càng kỳ quái, chúng ta tuyển người còn phải dụng tiền để tấn công, khiến cho các quan viên đó bằng lòng theo thương, mà những quan viên đó bỏ tiền ra cho chúng ta lời nói chuyện miếng cơm, số tiền này chỉ có chi mà không có thu. Mặt khác, cũng chẳng liên quan gì tới triều đình, muốn tham cũng không thể nào ra tay được. Vậy không phải vì quyền, cũng chẳng phải vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294598/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.