Sau khi rời khỏi quầy hàng của Hoàng đại nương, Tống Huy Tông hỏi:
- Lý Kỳ, đây đều là ngươi dạy họ sao?
- Ừ.
- Vậy ngươi làm bún xào há chẳng phải càng ngon hơn sao?
Lý Kỳ cười khổ nói:
- Thực không dám giấu, thần làm không ngon bằng bà ta làm.
Mọi người đều kinh ngạc, nên nhớ Lý Kỳ có lẽ là Kim Trù Đao Vương đấy, sao lại không làm ngon bằng đại nương chứ?
Tống Huy Tông nghi ngờ nói:
- Trong chuyện này liệu có gì đáng chú trọng không?
Lý Kỳ gật đầu nói:
- Là có điểm cần chú ý. Đại quan nhân người vừa rồi cũng đã thấy, kỳ thực cách làm bún xào này cũng rất đơn giản, nhìn qua là có thể làm được. Nhưng càng đơn giản thì lại càng phải chú trọng chi tiết. Đối với món bún xào mà nói, đổ vài lần nồi, cho bao nhiều dầu, xào bao lâu đều ảnh hưởng tới hương vị của bún. Cho nên, hai quầy bún, hương liệu như nhau, bước làm như nhau, hương vị bún xào lại khác nhau. Nếu như người muốn xào với hương vị độc đáo của mình, vậy phải phải làm đi làm lại nhiều lần, tìm kiếm, đó là một khoảng thời gian rất dài. Sau khi tất cả đã thành thói quen rồi, hương vị chủ thuộc về mình người làm ra. Một năm ta khó mà xào qua một lần, rất khó so với họ được.
- Hóa ra là vậy, không ngờ một bát bún xào nhỏ này lại cần phải chú ý nhiều như vậy.
Tống Huy Tông khẽ gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294569/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.