Từ hôm đó về sau, Lý Kỳ cũng không đi tìm Phong Nghi Nô nữa, thậm chí cũng rất ít đến học viện, tức giận là một nguyên nhân, ngoài ra hắn cũng có nhiều chuyện phải đi xử lý thực sự không có nhiều thời gian mà để tâm đến quyển tiểu thuyết này.
Ở phương diện kinh tế, hắn bắt đầu thực hiện cải cách trên toàn quốc, gần như phái người của Thương Vụ Cụcđi khắp nơi. Ngoài ra, hắn còn bảo thợ mộc Điền dẫn thêm mấy người thợ thủ công nữa xuống Hàng Châu thăm dò thực địa. Một khi đã tìm được nơi thích hợp rồi hắn sẽ phái ngay người đi đến Giang Nam để chứng thực chuyện mở quán rượu.
Cố gắng nhiều như vậy, việc kinh doanh ở Biện Kinh đã dần hồi phục, trên đường phố người xe đi lại như nước, thương nhân giao thương với nhau không ngớt hơn nữa còn có rất nhiều người lạ, tóc vàng, mắt canh, da nâu có thể nói là như trăm hoa đua nở.
Về quân sự, Lỳ Kỳ đã phổ biến phương pháp huấn luyện mới dù là Điện Tiền Ti cũng không ngoại lệ, bây giờ chỉ cần đến doanh trại là có thể nghe thấy tiếng giậm chân như sấm dậy.
Một thương, một võ cùng tiến.
Về phần Kim Lâu bên kia, hắn còn không ngờ là có cách quá tốt để ngăn cản, hắn cũng hiểu giữa hai nước không thể ngăn cản hoàn toàn gián điệp của đối phương. Chỉ cần không bị đối phương ăn cắp những cơ mật là coi như thành công rồi. Điều duy nhất có thể làm là cũng phái giám điệp trà trộn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294561/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.