Tới đại điện, chỉ thấy văn võ toàn triều đều đứng xếp hàng hai bên, mà Tống Huy Tông thì ngồi trên ghế rồng trên cao, bầu không khí nghiêm trang.
- Vi thần tham kiến Hoàng thượng, vạn tuế, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
Tống Huy Tông mỉm cười nói:- Chúng ái khanh bình thân.
- Tạ Hoàng thượng.
Tống Huy Tông gật đầu nói:- Lý Kỳ, lần này đàm phán, công lao của ngươi lớn nhất. Nhưng ngươi không được tự kiêu tự mãn, bởi vì chuyện này vừa mới bắt đầu. Ngươi còn phải dốc toàn bộ sức lực giúp Đại Tống ta và nước Kim xây dựng kinh tế, có thể nói là trách nhiệm nặng nề.
- Hoàng thượng ân cần dạy bảo, vi thần ghi nhớ trong lòng.
- Được rồi, được rồi được rồi.
Tống Huy Tông mỉm cười, gật đầu nói tiếp:- Ban đầu ngươi đề nghị thi hành lại thương chế, sau khi Trẫm suy nghĩ kỹ, thấy có thể thử lại lần nữa. Thánh chỉ đã viết xong, ngươi đừng để Trẫm thất vọng.
Quần thân không khỏi ngơ ngác nhìn nhau.
Lý Kỳ không khỏi vui mừng, chắp tay nói:- Vi thần nhất định không phụ thánh ân.
- Hoàng thượng, vi thần cho rằng chuyện này không cần vội.Vương Phủ bỗng đứng lên nói.
Tống Huy Tông ngẩn người, nói:- Hả? Khanh có kiến giải gì?
Vương Phủ cười nói:- Hoàng thượng, bây giờ đã khác trước rồi, hiện tại thì bên phía nước Kim đã dựa được vào Đại Tống ta rồi. Ban đầu, họ năm lần bảy lượt làm khó chúng ta, hơn nữa còn cắt lại Vân Châu và những nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294536/chuong-755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.