Lỗ Mỹ Mỹ đi đến, cúi đầu, vẻ mặt áy náy nói:- Sư phụ, rất xin lỗi.
Lý Kỳ ngơ ngẩn nói:- Có ý gì?
Lỗ Mỹ Mỹ cắn chặt răng, nói:- Ta tuyệt đối thật không ngờ sâu rượu kia lại lấy oán trả ơn, vụng trộm uống rượu trong hầm rượu.
Lý Kỳ sửng sốt, cười nói:- Cô biết được từ đâu?
- Buổi sáng hôm nay. Trong lúc vô tình ta biết được từ trong miệng Lục Tử tiểu sư phụ đấy.
Tiểu Lục Tử này thật đúng là một cái miệng rộng. Lý Kỳ gật gật đầu nói:- Vậy cô có đi tìm sâu rượu kia không?
Lỗ Mỹ Mỹ vẻ giận nói:- Đi rồi, nhưng nhưng còn không có tìm được.
- Vậy là tốt rồi.
Lý Kỳ cười, nói: - Kỳ thật việc này ta đã sớm biết, chẳng qua là khi đó ta khá bận, cho nên không quan tâm.Nói tới đây, hắn bỗng nhiên cười, gật đầu nói:- Cũng tốt, cũng tốt, hiện giờ vừa lúc trong lòng ta nghẹn một hơi, mượn lão để trút giận.
Sắc mặt Lỗ Mỹ Mỹ căng thẳng. Vội hỏi:- Sư phụ, kỳ thật kỳ thật lão cũng chỉ khá thích uống rượu, cũng không ác ý, ta đi nói một tiếng với lão, bảo lão đừng làm như vậy nữa, kính xin sư phụ tha cho lão một lần này.
- Cô yên tâm, ta sẽ không làm thương tổn lão đâu. Nhưng, ta mời lão đến cũng không phải là bảo lão tới nơi này uống rượu, ta muốn tài cán của lão để ta sử dụng. Đây mới là mấu chốt, kỳ thật chỉ tửu lượng của lão, có thể uống được bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294534/chuong-753-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.