: Bích Nhân? Quân cờ?
Dù sao cũng là nhạc phụ tương lai của hắn, tự nhiên là sẽ đối đãi khác biệt với người khác.
Bạch Thì Trung tức giận nói: - Ta hôm nay chính là đến trông coi ngươi, miễn cho đến lúc đó lại không tìm thấy ngươi. Ngươi cũng đừng quên, hôm nay ngươi phải đi gặp đám tri châu đấy.
Đổ mồ hôi! Cái này tất yếu sao. Lý Kỳ ngượng ngùng nói: - Bá phụ nói quá lời, đại sư như vậy sao ta dám quên.
Bạch Thì Trung hừ nói: - Ngươi sao dám quên? Người quên còn chưa đủ sao? Từ sau khi ngươi nhậm chức Quan Yến sử, ngươi đã làm những chuyện gì? Liền nói phủ nha kia, ngươi phải đi qua một chút nhưng mà đều là ta xử lý, ngươi... Thật sự là tức chết ta.
Lý Kỳ tự biết mình đuối lý, khẩn trương châm trà nhận sai, cười ha hả nói: - Bá phụ xin bớt giận, việc này đích thật là tiểu chất không đúng.
- Ngươi biết là tốt rồi.
Bạch Thì Trung tức giận hừ một tiếng, lại hỏi: - Ngươi hôm nay đã chuẩn bị như thế nào? Nói trước, hôm nay ta không thể giúp gì cho ngươi đâu.
Lý Kỳ cười nói: - Bá phụ yên tâm, ta đã chuẩn bị toàn bộ thỏa đáng, không có bất cứ vấn đề gì.- Vậy là tốt rồi.
Bạch Thì Trung gật đầu, nói: - Ngươi chắc là chưa ăn sáng?
-Vâng.
- Vậy thì ngồi xuống cùng ăn đi. Những tri châu này hẳn là ngươi cũng chẳng biết ai.
Lý Kỳ vội nói: - Ta biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294503/chuong-728-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.