- Hả? còn có chuyện này sao?
Tống Huy Tông mỉm cười, có phần hứng thú với Cao Cầu.
Cao Cầu buồn bực, gượng cười với Tống Huy Tông, tầm mắt lại liếc về phía Lý Kỳ, hình như muốn nói ngươi còn ngốc nghếch đứng ở đó làm gì, mau nói đi.
Lý Kỳ thấy bộ dạng khó xử đó của Cao Cầu, khóe miệng co lại, bỗng quay sang nhìn về phía một người, nói: - Lưu Thị Lang, ngài còn nhớ trận đấu đá cầu lần trước, Cao Thái úy mời ngài làm trọng tài không?
Người này chính là phán quan mặt đen Lưu Hạo Chính.Lưu Hạo Chính hơi giật mình, gật đầu nói: - Đương nhiên là nhớ.
Lý Kỳ mỉm cười nói: - Ta đang nghĩ cách giảm bớt quan lại vô dụng từ việc hợp tác lần trước.
Cao Cầu nhíu mày nói: - Ngươi là muốn để những quan viên đó đến liên minh đá cầu hỗ trợ?
- Đúng vậy, đúng vậy. Lý Kỳ cười ha hả, lại cất cao giọng nói: - Tin chắc mọi người cũng đều biết, từ trận đá cầu đến nay vẫn luôn nhận được sự tán thưởng rộng khắp. Quy mô của nó cũng ngày càng lớn, thu nhập cũng rất khả quan. Trước tiên, phiếu vào cửa của mỗi trận đầu thu nhập không phải là số nhỏ. Thứ hai, rất nhiều thương nhân đều tranh nhau đấu giá để tên của cửa hàng nhà mình tung bay trên bầu trời sân đá cầu. Số tiền này cũng không ít. Thứ ba, chính là kéo theo tiêu phí của rất nhiều thương nhân xung quanh, giúp họ giàu có hơn. Về điểm này, đại biểu tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294446/chuong-685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.