Ào ào.
Một tên sai dịch đem theo một thùng nước lạnh, đổ ập vào Tây Môn Phiệt đang hôn mê bất tỉnh.
- A!
Tây Môn Phiệt kia lập tức kêu to lên một tiếng, tỉnh táo lại, nhưng dưới háng truyền đến cảm giác đau nhức, nhất thời lại lăn lộn đau đớn trên mặt đất.
Lương Tùng nhìn bộ dạng này của y, cũng hiểu ra, thầm nghĩ Bộ Soái này cũng thật độc ác, vừa ra tay đã khiến cho người ta tuyệt tử tuyệt tôn.Sau một hồi đau đớn, Tây Môn Phiệt chợt phát hiện ra mình đang ở trong huyện nha, vừa nhìn thấy Cao Nha Nội, Lương Tùng cũng ở đây, nhất thời vừa vui vừa giận, hô lớn: - Đại nhân!
Bịch.
Lương Tùng gõ thước xuống bàn, quát: - Tội phạm Tây Môn Phiệt to gan, dám mưu đoạt ngựa tốt của Thị Vệ Bộ Đô Chỉ Huy Sứ, hơn nữa còn lộng hành thị phi, nói dối bản quan, nói xấu người tốt, tội thêm một bậc. Người đâu, đem Tây Môn Phiệt ra phạt ba mươi trượng, ngày mai áp giải Tương Châu chờ Tri Châu đại nhân tuyên án.
- Vâng!Lương Tùng sau khi phán án xong, lại hướng về phía Lý Kỳ cười nịnh: - Bộ Soái, người còn muốn nói gì nữa không?
Lý Kỳ khẽ cười nói: - Ta không hiểu mấy cái này, tất cả do ngươi làm chủ.
- Dạ dạ dạ.
Tây Môn Phiệt hoàn toàn không hiểu tình hình ra làm sao, nhưng Thị Vệ Bộ Đô Chỉ Huy Sứ mà vừa nãy Lương Tùng nói khiến cho y sợ đến nỗi ba hồn bảy vía đều bay mất.
Bịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294411/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.