Lý Kỳ liếc nhanh bọn họ một cái, cười thầm: " thế nào, đã thấy sự lợi hại của ta chưa? Còn không mau đem lễ vật của các ngươi ra đây, ta đây còn nhiều việc phải làm lắm đó!"
Sau khi ba người Phác Trí Khiêm trao đổi với nhau bằng ánh mắt, thì Phác Trí Khiêm là người lên tiếng trước: - Kỳ thực chúng tôi dự định qua hai ngày nữa mới đến quý phủ để chúc tết Quan yến Sử, thật là không ngờ hôm nay lại có diễm phúc gặp ngài ở đây, đúng là chúng ta có duyên phận mà, chỗ tôi đây vừa hay lại có mấy món đặc sản mang từ đất nước chúng tôi, chỉ là chút quà mọn, hi vọng Quan Yến Sử không chê, ngày khác huynh đệ chúng tôi nhất định sẽ hậu lễ ngài.Trong lúc Phác Trí Khiêm thưa chuyện, thì tên hộ vệ kia đã dặt một chiếc tay nải khá nặng lên chính giữa bàn trà, sau đó thì mở ra, bên tróng chiếc tay nải đó có hơn mười chiếc hộp dài.
Lý Kỳ trợn tròn mắt, ánh mắt lộ rõ vẻ thất vọng: "trong chiếc túi kia, lão tử còn tưởng là vài trăm cân vàng chứ, định chơi ta sao?"
Hiểu được ánh mắt của chủ nhân. Tên hộ vệ kia vội mở một chiếc hộp dài ra, Lý Kỳ chỉ thấy một vật đó gì khá dài, màu đỏ nâu, da khá nhẵn, lại còn có hai chân thì phải.
Mịe. Đây chính là hồng sâm cực phẩm? lớn như vậy sao? Ta đây đúng là lần đầu trong đời được nhìn thấy nó, mấy tên này nhất định sẽ không lấy đồ giả để tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294356/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.