Lý Kỳ kinh ngạc nói:- Hiện tại tới giờ đi học còn sớm, muội đợi cùng đi với ta là được.
Bạch Thiển Dạ hì hì nói:- Muội muốn đi Tần phủ trước để chơi với A Manh một lát, sau đó cùng Hồng Nô muội muội cùng đi tới học viện.
Lý Kỳ ôm ngực, thương tâm nói:- Hoá ra ở trong lòng muội, A Manh còn quan trọng hơn ta.
Bạch Thiển Dạ gắt giọng:- Đại ca, huynh lại nói bậy chuyện gì, mẹ còn ở nơi này đó.
Bạch phu nhân than nhẹ một tiếng, giảo hoạt nói:- Lý Kỳ, cậu còn không biết xấu hổ mà oán giận, hiện giờ ở trong lòng Thất nhi, cậu và A Manh đều quan trọng hơn so với người mẹ như ta.
Lý Kỳ nở một nụ cười âm hiểm, bá mẫu này thật đúng là có thú vị? Ấy, không đúng nha, bà đem ta thả cùng một chỗ với A Manh là có ý gì?
Bạch Thiển Dạ bị hai người bọn họ trêu đến đỏ bừng cả khuôn mặt rồi, dậm chân một cái, hừ nhẹ nói:- Không để ý tới hai người nữa, ta đi trước.Nói xong lại làm một mặt quỷ với Lý Kỳ.
Lý Kỳ bỗng nhiên nói:- Thất nương, nếu như muội đến học viện trước, bảo người phát một thông báo, triệu tập tất cả giáo sư, tổ chức một cuộc họp.
- Biết rồi.
Vừa nói chuyện, nàng đã đi ra ngoài.
Lý Kỳ cười lắc đầu, sau đó bắt đầu ăn.
Bạch phu nhân hơi hơi liếc mắt nhìn hắn, nói:- Lý Kỳ, ta nghe Thất nhi nói cậu làm việc ở Thị vệ mã khá xuất sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294328/chuong-577-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.