Thái Kinh ngồi ở một bên nghe thấy vậy liền động dung, hơi gật đầu, lại quăng ánh mắt trách cứ về phía Lý Kỳ. Ý bảo hắn không nên hỏi trực tiếp như vậy. Thù không biết, đây là quá trình phỏng vấn ở hậut hế. Phải biết được người tham gia phỏng vấn trước kia làm công việc gì, và vì sao phải bỏ việc. Đây là điều rất quan trọng.
Lý Kỳ mỉm cười nói:- Nói như vậy, tức là cô đã chán ghét công việc trước kia?
- Đã chán ghét từ lâu.
- Vậy ưu thế của cô là gì? Nói rõ hơn, là cô cho rằng cô có thể dạy được những cái gì?
- Đơn giản là dạy biết chữ, hoặc là âm luật, vũ đạo cùng với nhạc khí, mấy thứ đó ta đều có thể dạy được.
- Ừ, vấn đề cuối cùng. Cô có từng nghĩ tới một việc, với thanh danh của cô mà tới học viện của chúng tôi làm lão sư, sẽ gặp khó khăn hơn người bình thường rất nhiều. Cũng sẽ gây phiền toái lớn cho học viện chúng tôi. Chẳng hạn như đám công tử ca kia sẽ tới học viện để trông thấy cô. Còn có những sĩ phu kia, thậm chí là cả học viện sẽ dùng ngòi bút làm vũ khí để chống đối cô. Gặp phải tình huống như vậy, cô sẽ xử lý như thế nào?
Thái Kinh nhướn mày, hai mắt hiện lên tia lo lắng. Nếu hiện tại Lý Kỳ nói không muốn thuê Phong Nghi Nô, có thể ông ta sẽ không cần suy nghĩ, liền đáp ứng. Bởi vì ông ta biết rất rõ sự lợi hại của đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294165/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.