Hà Trùng cười ha hả:
- Mã Phó Soái chớ hiểu lầm, ta chỉ muốn tra rõ trắng đen mà thôi. Ngươi đương nhiên không cần đi. Nhưng ngươi yên tâm, Hà Trùng ta làm việc từ trước tới nay đều xử lý theo lẽ công bằng. Người của ngươi cũng tốt, người của ta cũng thế, ta đều đối xử như nhau. Đợi điều trả rõ sự tình, ta sẽ phái người đưa lính của ngươi về doanh.
Dm, chơi trò này với lão tử? Tưởng ta ngu vậy à. Con mẹ ngươi còn xử lý theo lẽ công bằng. Công bằng cái mốc khỉ. Nếu người của lão tử đến chỗ của ngươi, con mẹ ngươi còn không chỉnh bọn họ một trận. Trắng đen cũng đều do các ngươi định đoạt. Thiên hạ nào có chuyện dễ dàng như vậy?
Lý Kỳ bị chỉ số thông minh của Hà Trùng làm cho tức giận, cười nói:
- Thế thì tốt, ta cũng nghĩ như vậy. Chỉ có điều ta muốn mời người của ngươi tới chỗ ta một chuyến. Ngươi yên tâm, từ trước tới nay ta là người làm việc theo lẽ công bằng. Đợi điều tra xong thực hư, ta sẽ đích thân sai người đưa lính của ngươi trở về. Ngươi thấy được không?
Hà Trùng cười nói:
- Thực ra đi đâu cũng không thành vấn đề. Nhưng người của ta nhiều như vậy, nếu Phó Soái mang hết về để hỏi thăm, chỉ sợ phải mất vài ngày, quá phiền toái đi. Điện Tiền Tư của chúng ta cũng không rảnh rỗi như Thị Vệ Mã các ngươi. Chúng ta phải tùy thời bảo vệ Hoàng thượng. Thị vệ thường trực cũng không thể đơn giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294140/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.