Hồ Du nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, ngây ngốc đứng ở chỗ đó. Thấy Cao nha nội phân phó vào tai một thủ hạ vài câu. Thủ hạ này nghe xong, lập tức chạy vội ra ngoài. Có thể nhìn ra y cũng rất hưng phấn.
Ngưu Cao không rõ ràng lắm, vụng trộm lại gần Lý Kỳ, hỏi:
- Phó Soái, bọn họ định làm gì vậy?
Lý Kỳ cười tà ác:
- Đợi tí nữa ngươi sẽ biết. Nhưng tên đó chắc chắn bị phế rồi.
Ngưu Cao ngẩn ra, như bây giờ còn chưa tính là phế sao?
Sắc mặt của Cao nha nội thoáng cái trở nên ôn hòa, hướng thủ hạ phân phó:
- Mang người này đi, nhẹ tay thôi, y còn có tác dụng.
Hà Thanh bất tỉnh vì đau đớn. Nhưng y không biết vẫn còn một bi kịch khác đang chờ y.
Đám thủ hạ ba chân bốn cẳng nâng Hà Thanh vào trong phòng ngủ của y, rồi ném thẳng lên giường. Trong hôn mê, Hà Thanh còn phát ra tiếng đau đớn.
Hồng Thiên Cửu bỗng nhiên lại nói:
- Ca ca, chúng ta đều là nam nhân, làm sao biết được linh đan diệu dược rốt cuộc có hữu dụng hay không?
Cao nha nội vỗ tay một cái:
- Đúng rồi, vậy ngươi nói nên làm sao?
Hồng Thiên Cửu hưng phấn tới nhướn mày:
- Ca ca, người này háo sắc như vậy, khẳng định có vài tiểu thiếp. Chúng ta không ngại mượn một người tới thử.
Sắc mặt của Cao nha nội vui vẻ, vừa gật đầu, ai ngờ Lý Kỳ chợt đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294122/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.