Lý Kỳ cũng khó xử. Với tính tình của Mã Kiều, y nói không đánh, trừ sư muội của y ra, rất khó có người có thể thuyết phục được. Tâm niệm vừa động, bỗng nhiên nói:
- Mã Kiều nói cũng có chút đạo lý. Nếu như y thắng, thì cũng không thuyết phục. Như vậy đi, hai người so tài bắn tên vậy.
Ngưu Cao nhướn mày:
- Điều này không ổn đâu. Bắn tên chính là sở trường của ta. Cho dù ta thắng cũng không có gì vui mừng.
Mã Kiều vừa nghe, khinh thường khẽ nói:
- Vậy phải thử qua mới biết được.
- Tốt, Mã huynh đệ đã không có ý kiến, thì ta liền phụng bồi vậy.
Ngưu Cao lập tức cười hắc hắc.
Lý Kỳ nhìn Mã Kiều, cái tên ngu ngốc này, vừa bị nói kích cái đã lộ nguyên hình, chỉ số thông minh thật là thấp a!
- Vây các ngươi tính toán so đấu như thế nào?
Về phương diện bắn tên, hắn còn khá lạ lẫm. Olympic có hạng mục bắn tên, nhưng hắn chưa từng xem, cho nên liền giao cho bọn họ quyết định.
Ngưu Cao hướng Mã Kiều, nói:
- Huynh đệ, so cái này ta đã chiếm phần hơn rồi, cho nên tùy ngươi quyết định.
Mã Kiều nói:
- Ta không sao cả, ngươi quyết định đi.
Trong lòng Ngưu Cao sốt ruột, cũng không muốn nói nhảm nhiều:
- Thế này vậy, chúng ta mỗi người bắn năm mũi tên, cách trăm bộ, ai bắn trúng hồng tầm nhiều hơn thì thắng. Nếu là hòa, thì chúng ta lại dùng một mũi tên phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294109/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.