Bạch phu nhân xoa ngực, nhìn thấy là Lý Kỳ, liền cả giận nói: 
- Sao lúc nào cũng thấy ngươi hấp tấp như vậy? 
Lý Kỳ nao nao, vội vàng nói: 
- Xin lỗi, xin lỗi, là ta vội vã tìm người, cho nên không chú ý. Phu nhân, người không sao chứ? 
Thầm nghĩ, con mẹ nó cũng thật là kỳ quái, lần nào gặp được nàng ta cũng phải tiếp xúc thân mật trước vậy. 
Bạch phu nhân hung hăng nhìn hắn một cái, nói: 
- Vào đi. 
Lý Kỳ thành thật gật đầu, bỗng phản ứng tới, không đúng a, hình như đây là nhà mình mà. Sao nghe ngữ khí của nàng ta, giống như đang ở nhà nàng ta vậy. 
- Bạch phu nhân, sao người lại tới đây? 
Bạch phu nhân cũng không khách khí, ngồi xuống ghế, tức giận đáp: 
- Ta tới thăm con gái ta không được sao? 
- Được chứ, sao mà không được? 
Lý Kỳ ngoài miệng cười ha hả, nhưng trong lòng lại âm thầm nói, chẳng lẽ nàng ta tới muốn đòi người? Liền thử hỏi: 
- Đúng rồi, Thất Nương đâu? 
Lời còn chưa dứt, Bạch Thiển Dạ liền từ bên ngoài đi vào: 
- Nương…Lý đại ca, huynh mới về à? 
Lý Kỳ vội đứng dậy, hưng phấn nói: 
- Thất Nương, nói cho muội một tin rất tốt. 
Bạch Thiển Dạ cười yếu ớt: 
- Muội đã biết rồi, chúc mừng huynh lên làm Phó Đô Chỉ Huy Sứ. 
Lý Kỳ sững sờ, lập tức phản ứng, xoay người nhìn Bạch phu nhân: 
- Bạch phu nhân, liệu sau này người đừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294040/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.