Dù Thái Kinh mắt đã mờ, nhưng ông ta nắm giữ triều chính nhiều năm như vậy, vẫn có thể nhìn thấu triệt tranh đấu giữa vua và các đại thần. Cho nên lời của ông ta, có độ chính xác rất cao.
Lý Kỳ cũng không hoài nghi gì. Tuy nhiên, dù hắn không suy nghĩ thấu triệt như Thái Kinh, nhưng vận khí của hắn đã vượt quá dự đoán của Thái Kinh.
Biểu hiện tự tin của Lý Kỳ đã khiến Thái Kinh không còn nắm chắc với tình cảnh của hắn nữa. Ông ta biết Lý Kỳ dù nhìn bên ngoài có vẻ tỉnh tỉnh mê mê, nhưng trong lòng lại tinh ranh như khỉ vậy. Gặp phải những chuyện lớn, chắc chắn hắn sẽ không dám hồ ngôn loạn ngữ.
Thái Kinh nói xong, liền vội vàng rời đi. Nhưng ông ta vẫn để cho Lý Kỳ cảm thấy một tia ấm áp. Lý Kỳ cũng thật không ngờ Thái Kinh lại coi trọng một đầu bếp mà trong mắt người khác chỉ là một nghề ti tiện như vậy. Mới sáng sớm đã đích thân tới đây, bố trí đường lui cho hắn. Phải biết rằng, ông ta đã hơn bảy mươi tuổi rồi. Phần ân tình này, Lý Kỳ cảm thấy có chút không thừa nhận nổi.
Dù Lý Kỳ đã nói rõ ràng hắn sẽ không rời đi kinh thành. Nhưng trước khi Thái Kinh đi, vẫn bố trí công việc cụ thể xuôi nam cho hắn. Trừ phi hắn được sự an toàn tuyệt đối, nếu không con thuyền kia vẫn cứ đậu ở chỗ đó.
Mặc kệ trước kia Thái Kinh làm người như thế nào, nhưng giờ khắc này, trong lòng Lý Kỳ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294037/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.