🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lý Kỳ biết, cho dù có ném Thi Thanh tới quan phủ, với thực lực của Vương Phủ, thì bảo lãnh cho y chỉ là việc cỏn con. Ai dám cam đoan ngày khác tên Thi Thanh này lại không tới tìm mình báo thù.



Giết Thi Thanh?



Tống Huy Tông còn chưa ra lệnh, Lý Kỳ cũng không dám làm như thế. Tuy nhiên, đánh gãy hai chân của y, cũng chẳng khác gì giết y. Còn Vương Tuyên Ân? Sự tình tới mức này, muốn hòa giải căn bản là không có khả năng. Lý Kỳ cũng không tính toán hòa giải. Đã như vậy, còn không bằng thừa dịp Tống Huy Tông ở đây, chiếm chút tiện nghi rồi nói sau.



Trong nhã gian Thiên Thượng Nhân Gian, không khí rất quỷ dị.



Tống Huy Tông ngồi trên ghế, mắt khép hờ, không nói một lời.



Mấy người Lương Sư Thành thì đứng một bên, mặt không biểu tình.



Mà Lý Kỳ vừa mới vào, vẫn bảo trì tư thế cúi người. Hắn cảm thấy lưng có chút mỏi. Chắc là do gần đây xếp hình hơi nhiều nên tạo thành.



Nửa ngày qua đi, Tống Huy Tông mới nói:



- Bình thân.



Mịa, lão tử còn tưởng não của ngươi bị tụ huyết.



Lý Kỳ nhẹ nhàng thở ra, đứng thẳng người, thoáng uốn éo cái mông.



Tống Huy Tông có thâm ý khác nhìn hắn, nói:



- Trẫm hỏi ngươi, nếu như hôm nay trẫm không ở đây, ngươi định xử trí người nọ như thế nào?



Lời này không thể nghi ngờ là nói cho Lý Kỳ biết, vừa rồi ở dưới lầu ngươi diễn trò mèo, làm sao có thể

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294027/chuong-302.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.