Lý Kỳ quay đầun nhìn,thấy là Tiểu Ngọc vội vàng chạy tới,sắc mặt xiết chặt hỏi:
- Tiểu Ngọc,xảy ra chuyện gì à?
Tiểu Ngọc thở hổn hển đáp:
- Lý đại ca,Hoàng thượng tìm huynh.
Dm! Lại gọi nữa.
Lý Kỳ buồn bực:
- Hoàng thượng tìm ta làm gì?
Tiểu Ngọc lắc đầu:
- Muội không biết,hình như có liên quan tới điệu nhảy ăn bớt.Huynh mau đi thôi,Hoàng thượng đang đợi.
Bạch Thiển Dạ nghe xong,vội vàng nói:
- Lý đại ca,huynh đi mau đi.
- Rồi,rồi,ta đi là được.
Lý Kỳ ảo não gãi đầu,thầm nói:
- Một bữa cơm thôi cũng phiền toái.
Khi Lý Kỳ đi vào trong sân,ánh mắt của mọi người đều tập trung vào hắn,vẻ mặt mờ mịt.Hắn không khỏi nghi hoặc,sao tình hình có vẻ cổ quái.
Tống Huy Tông nhìn Lý Kỳ,không vui hỏi:
- Lý Kỳ,vừa nãy ngươi đi đâu?
- Phòng bếp!
Lý Kỳ thuận miệng đáp.
- Ngươi tới phòng bếp làm gì?
Đồ mồ hôi! Vấn đề này ngươi cũng không biết xấu hổ hỏi ta.
Lý Kỳ ngượng ngùng đáp:
- Hoàng thượng,thảo dân là một đầu bếp,bình thường đều loanh quanh trong đầu bếp,chứ có thể đi đâu.
- À,thiếu chút nữa quên ngươi còn là một đầu bếp.
Tống Huy Tông vỗ trán,cười khổ nói:
- Đúng rồi,nghe nói vũ đạo vừa rồi cũng là do ngươi bố trí?
Lý Kỳ sững sờ,gật đầu:
- Đúng vậy,lẽ nào Hoàng thượng không thích?
Tống Huy Tông lắc đầu:
- Trẫm rất yêu mến.Chỉ là trẫm không rõ,phổ nhạc biên vũ thì liên quan gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293982/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.